HTC One M8 là trong những ‘tác phẩm’ đỉnh cao của HTC trước khi thương hiệu này đi dần vào thoái trào.
Theo GSMArerna, tiếp theo thành công của HTC One M7 là gì? Tất nhiên đó là HTC One (M8)! HTC One là một chiếc điện thoại đầy hứa hẹn làm được mọi thứ theo cách riêng của HTC. M8 là phần tiếp theo của và nó giới thiệu 1 tính năng máy ảnh vẫn còn phổ biến cho đến ngày nay.
Chúng ta thường nhắc đến HTC EVO 3D (từ năm 2011) như một trong những điện thoại có camera kép đầu tiên (cùng với LG Optimus 3D). Tuy nhiên, điều đó không hữu ích lắm vì 3D là một mánh lới quảng cáo dường như chỉ hoạt động trong các rạp chiếu phim (và thậm chí điều đó còn gây tranh cãi). Vì vậy, điện thoại đã quay trở lại với camera đơn trong một vài năm.
Sau đó, vào năm 2014, HTC đã phát hành phần tiếp theo của One được đánh giá tốt. HTC One (M8) có hai camera, nhưng không phải cho 3D – đây là điện thoại đầu tiên sử dụng camera làm cảm biến độ sâu, cho phép tất cả các loại hiệu ứng độ sâu trường ảnh. Ngày nay bạn có thể cảm thấy cụm từ ‘cảm biến độ sâu’ là bình thường nhưng vào thời điểm đó nó là một tín năng mang tính cách mạng.
Duo Camera đã mang lại mô-đun UltraPixel, nỗ lực của HTC để thuyết phục thế giới rằng ít pixel hơn, lớn hơn sẽ tốt hơn nhiều pixel nhỏ hơn. Vì vậy, cảm biến 4MP có điểm ảnh 2.0µm mặc dù chỉ có kích thước 1/3.0". Ngày nay, rất ít điện thoại làm được điều này. Ví dụ, iPhone 13 Pro mới có độ lớn pixel 1,9 µm, Galaxy Z Fold3 1,8 µm pixel.
Một điều thú vị khác cần lưu ý là đây là cảm biến 16: 9. Máy ảnh của bạn được đặt thành 4:3 hay tỷ lệ khung hình rộng? Bởi vì nếu là cảm biến thứ hai, bạn đang không sử dụng hết khả năng của cảm biến trong điện thoại (phần trên và dưới của hình ảnh bị cắt). Với HTC Ones thì không như vậy, họ đã cho bạn những gì tốt nhất của họ ở chế độ rộng (wide mode).
Các chế độ thay thế đã cố gắng tách chủ thể khỏi nền theo những cách khác, ví dụ: đặt một bản phác thảo hoặc một hiệu ứng hoạt hình trên nền.
Bạn không phải quyết định tại chỗ, thông tin về độ sâu đã được lưu trữ cùng với ảnh, vì vậy bạn có thể quay lại và điều chỉnh độ sâu trường ảnh sau đó. Điều này tương tự như cách iPhone mới có thể điều chỉnh tiêu điểm trong video (tất nhiên, chúng có nhiều khả năng xử lý hơn theo ý của mình, điều này giúp cải thiện hiệu ứng đáng kể).
Hiệu ứng bokeh từ máy ảnh của M8 … không tuyệt vời. Bản đồ độ sâu do điện thoại tính toán không chính xác lắm và nó sẽ làm mờ một phần của đối tượng hoặc bỏ lỡ việc áp dụng hiệu ứng cho các phần của nền. Thông thường nó xảy ra xung quanh các đường viền của đối tượng, làm cho các khuyết tật khá dễ nhận thấy.
Nokia đã thử nghiệm các bức ảnh có thể lấy nét lại vào năm 2013. Ứng dụng Nokia Refocus được phát hành riêng biệt và không phải là một phần của ứng dụng máy ảnh Lumia. Nó cho phép bạn chọn phần nào của hình ảnh sẽ được lấy nét (ngay cả sau khi thực tế) và có một tùy chọn để lấy nét mọi thứ. Và bạn có thể chia sẻ ảnh trên Internet và cho phép mọi người chơi với chúng. Thật không may, điều này yêu cầu một trình xem đặc biệt, không còn hoạt động.
Sau đó, Nokia đã cải thiện tính năng này trên Nokia 9 PureView. Google chỉ cần dùng 1 cảm biến để chụp ảnh và tính toán độ sâu cho trường ảnh một cách xuất sắc.
Nhân tiện, đây là bản đồ độ sâu trông như thế nào:
Tiếp tục, có những vấn đề khác với thiết lập camera của M8. Đầu tiên, nó không thể quay video 4K – không đủ độ phân giải, mặc dù tỷ lệ khung hình của cảm biến là hoàn hảo cho video. Điều này thật tệ vì chiếc điện thoại đầu tiên có khả năng 4K đã ra mắt vào năm trước và vào năm 2014, hầu hết các flagship cấu hình cao đều quảng cáo tính năng đó.
Thứ hai, HTC đã loại bỏ tính năng Ổn định hình ảnh quang học khỏi camera chính. Việc xoay ống kính của máy ảnh này sẽ làm mất đi tính toán độ sâu. Bộ xử lý hình ảnh tùy chỉnh mới, ImageChip2, hứa hẹn sẽ xử lý ổn định (ngoài việc tạo ra hình ảnh sắc nét hơn), nhưng điều đó đã không thành công. Điều này gây hại cho việc chụp ảnh thiếu sáng vì ảnh có tốc độ cửa trập thấp bị hiệu ứng rung.
Nhưng nếu bạn cầm chắc tay (hoặc chân máy), cảm biến hoạt động khá tốt trong bóng tối.
M8 trông rất giống với HTC One ban đầu (hay còn gọi là M7). Nó có vỏ ngoài bằng kim loại đáng yêu và loa âm thanh nổi ở mặt trước, một thứ gì đó đã làm nên thương hiệu của dòng sản phẩm này. Tuy nhiên, đã có một số cải tiến nội bộ. Đầu tiên, HTC sử dụng nhiều kim loại hơn (90% so với 70%) so với M7 và ít polycarbonate hơn. Nó làm cho điện thoại nặng hơn, nhưng chắc chắn hơn.
Ngoài ra, chipset này cũng là một trong những dòng Snapdragon 801. Con chip này giúp thiết bị có 2 lựa chọn hệ điều hành, ngoài Android, bạn còn nhớ cái tên còn lại không? Chipset mới cũng hỗ trợ Quick Charge 2.0 của Qualcomm, cho phép viên pin 2.600mAh tương đối lớn vào thời điểm đó có thể sạc ở công suất 18W.
Thời lượng pin được cải thiện đáng kể so với M7 (77 giờ so với 48 giờ), mặc dù màn hình 5,0 inch lớn hơn (tăng từ 4.7 inch). M8 lớn hơn cũng tìm thấy chỗ để bao gồm một khe cắm microSD chuyên dụng, trong khi M7 không có.
HTC One (M8) có một số tính năng vẫn mang lại cảm giác hiện đại. Ví dụ: nó sẽ phù hợp với sự thúc đẩy hiện tại về cuộc sống lành mạnh thông qua các công cụ điện thoại thông minh với ứng dụng Fitbit được cài đặt sẵn. Nó hoạt động như một máy đếm bước đi, cho phép bạn kiểm tra xem bạn đã đi bao nhiêu bước trong ngày hôm nay.
Case HTC DotView là một thiết kế vẫn còn phổ biến cho đến ngày nay:
Có một số biến thể thú vị của HTC One (M8). Phiên bản Google Play Edition có giá 700 đô la (phiên bản thông thường là 650 đô la) và chạy Android gốc, không có HTC’s SenseUI. GPE có trước chương trình Android One, nhưng rất tiếc là không thành công lắm.
Ngoài ra còn có phiên bản Harman/Kardon, ra mắt trên Sprint ở Mỹ. Nó có DAC 24-bit, 192 kHz để phát lại âm thanh HD lossless. Để đánh giá đầy đủ chất lượng, một cặp tai nghe Harman/Kardon AE-S đã được bao gồm trong gói bán lẻ. Ngoài ra, ứng dụng Harman Clari-Fi đã ra mắt lần đầu tiên trên thiết bị di động, nó hứa hẹn sẽ "xây dựng lại" âm thanh nén về dạng ban đầu. Phiên bản này có giá tổng cộng là 680 đô la và đi kèm với đăng ký Spotify sáu tháng miễn phí. Ngoài ra, bạn có thể được giảm giá rất lớn cho loa Harman/Kardon Onyx Studio – chỉ trả 100 đô la, thay vì 400 đô la đầy đủ.
Sau đó là HTC One (M8 Eye). Cái tên kỳ lạ này đã thừa nhận rằng cảm biến 4MP không phải là một ý tưởng hay, vì vậy thay vào đó, điện thoại đi kèm với cảm biến chính 13MP. Tuy nhiên, nó vẫn không thể quay video 4K. Ngoài ra, cảm biến độ sâu đã được giảm xuống 2MP.
Có một số phiên bản thú vị hơn, ví dụ như phiên bản Phunk, trong đó chỉ có 64 chiếc được tạo ra. Phiên bản S.H.I.E.L.D One M8 thậm chí còn hạn chế hơn – chỉ có 10 chiếc cho Mỹ và 4 chiếc cho Canada. Đây là sau khi Chris Evans được chọn vào vai Captain America.
Thú vị nhất trong số đó là HTC One (M8) dành cho Windows. Đúng như tên gọi, đây là phần cứng của M8 nhưng được cài đặt sẵn Windows Phone 8.1. Mô hình này ra mắt sau phiên bản Android vài tháng và cung cấp cho người dùng sự lựa chọn: Microsoft hoặc Google. Đó là một trải nghiệm thú vị.
HTC đã rơi vào tình thế khó khăn vào năm 2013. HTC One được các nhà phê bình khen ngợi và mặc dù nó bán chạy nhưng các vấn đề về chuỗi cung ứng đã hạn chế thành công của họ. Điều này dẫn đến khoản lỗ hàng quý đầu tiên của HTC. Thật không may. One (M8) là một nỗ lực của công ty để lấy lại sức mạnh của mình, nhưng nhà sản xuất Android thống trị một thời đang sa sút và M8 (và các điện thoại sau đó) không đủ để xoay chuyển tình thế.
Thương hiệu HTC vẫn còn sống, mặc dù trọng tâm của nó đã chuyển sang Thực tế ảo. Một phần bộ phận điện thoại của HTC đã được Google mua lại để tiếp tục phát triển nội bộ điện thoại Pixel. Vì vậy, theo 1 cách nào đó, điện thoại Pixel có thể xem là những chiếc điện thoại HTC dưới thương hiệu mới.